Tôn Tử nói: trong điều kiện chiến trận thông thường tấn công bằng hoả lực có 5 hình thức như sau:

  • Phóng hoả quân địch.
  • Phóng hoả kho dự trữ quân nhu của địch.
  • Phóng hoả xe pháo của địch.
  • Phóng hoả kho vũ khí của địch.
  • Phóng hoả giao thông hào của địch.

Thực thi tấn công bằng hoả lực cần có đủ một số trang bị dụng cụ, những trang bị dụng cụ này đòi hỏi phải có sự chuẩn bị từ trước. Khi phát hoả phải chọn ngày và giờ nhất định; về chọn giờ nên chôn khi thời điểm khô hanh, về chọn ngày nên chọn hôm trăng vận hành 4 vì tinh tú Cơ - Bích - Dật - Chẩn thì là hôm trời có gió. Hễ là khi tấn công bằng hoả lực thì một trong năm loại hình tấn công hoả lực kể trên đều có cách đánh riêng, do đó việc sử dụng binh lực phải biến hoá linh hoạt. Nếu đốt lửa từ bên trong thì phải điều quân ra ngoài tiếp ứng, khi đã phát hoả mà bênh địch không thấy động tĩnh thì nên bình tĩnh chờ đợi, không được hấp tấp tiến công - đợi lửa cháy, nếu có thể nhân thế của lửa để tiến công thì hành động, nếu không thể nhân thế của lửa để tiến công thì dừng ngay. Lửa có thể phóng vào từ bên ngoài nhưng không thể hi vọng có nội ứng ở bên trong, cứ đúng thời gian theo kế hoạch mà phát hoả. Phát hoả khi trời nổi gió lớn, không thể tiến công dưới làn gió nóng; ban ngày gió thường nổi dài hơi, ban đêm mới tạm ngưng. Quân đội nên thận trọng vận dụng 5 loại hình tấn công dùng hoả lực, phải nắm vững thời cơ hành động.

Cho nên dùng hoả lực cho tiến công thể hiện những ưu điểm rõ rệt, còn dùng lực nước để hỗ trợ tiến công thì thế tiến công càng mạnh lớn. Nước có thể cắt đứt đạo quân địch nhưng không thể đánh bại địch.

Khi đánh trận, đã đoạt làng ấp của địch mà không biết bảo vệ thành quả thì rất nguy hiểm mà đáng gọi là công sức bị bỏ suông. Cho nên nói rằng, ông vua hiền minh thì thận trọng suy xét, bề tôi hiền minh thì thận trọng hành động; việc gì không có lợi thì chớ làm, việc gì không đem lại thắng lợi thì chớ làm, tình thế chưa cam go đến mức cùng đường thì không cần quyết chiến. Người làm vua không được vì cơn giận nhất thời mà phát động chiến tranh, kẻ làm tướng không được vì cơn giận nhất thời mà xin xuất chiến. Nếu phù hợp với lợi ích quốc gia thì hành động, nếu không phù hợp với lợi ích quốc gia thì chớ hành động; cơn giận nhất thời thì nhanh chóng chuyển thành vui vẻ, cơn giận nhất thời cũng có thể nhanh chóng chuyển thành hứng khởi; nhưng việc quốc gia hưng vong thì không trở qua trở lại dễ dàng được như thế, người chết rồi cũng không thể sống lại. Cho nên ông vua hiền minh đối với việc chiến tranh h61t sức thận trọng, người tướng tài giỏi đối với việc chiến tranh hết sức cảnh giác, đó là mấu chốt để bảo vệ sự an nguy cho một quốc gia.